sủng trong lòng bàn tay

Tùy chỉnh. Tải ebook. Editor: Masha. Vương Nhị Gia như cũ bị bịt mắt đưa ra, không biết lời Triệu Thiều nói với nàng là có ý gì. Nhưng cũng may trí nhớ của nàng tốt, có thể nhớ được những lời đó. Nàng trở lại trong nhà mình, thu thập đơn giản một chút, vội vàng đi tìm người mối lái trong trạm dịch. Sủng Trong Lòng Bàn Tay. Chương 1. Truyện Sủng Trong Lòng Bàn Tay; Chương 1 /156 Go; Chương Tiếp . Màu Nền: Font chữ: Chiều cao dòng: Kích Cỡ Chữ: Editor: Masha Beta: Asuko Thiệu Hưng năm thứ mười bảy, đây là lần thứ hai hoàng thất dời về phương nam sau lần đầu cách đây hai Chương 11: Kim Chủ. Lúc Ninh Uyển tỉnh dậy, đầu óc như muốn nổ tung. Từ trước đế nay cô chưa bao giờ uống rượu, vậy mà hôm qua rượu mạnh như thế mà lại bị ép uống gần nửa chai, nên dạ dày rất khó chịu. Cô đứng dậy, quan sát bài trí xung quanh, có cảm Đọc truyện Sủng Trong Lòng Bàn Tay của tác giả Bạc Yên. Là thiếu nữ Thiệu Hưng, Hạ Sơ Lam là một mỹ nhân có tiếng. Vùng Giang Nam cứ như cái nôi cho ra vô số vẻ đẹp, nhan sắc của Hạ Sơ Lam dịu dàng, tư dung yểu điệu, như một đoá hoa. Trong triều không ít quan to hiển quý mong muốn đem nàng nạp vào phủ. Sủng Trong Lòng Bàn Tay. ≫ Mục lục. tay cầm bút càng thêm dùng sức. Muốn hắn đi Kim Quốc làm quan là không thể nào, hắn là người Hán, sao có thể đi Kim Quốc làm người hạ đẳng? Hắn sở dĩ hợp tác cùng Hoàn Nhan Lượng, bất quá là nhìn trúng thủ đoạn Hoàn Nhan Comment Se Présenter Site De Rencontre. Bìa và banner do bạn Mộc Cameo design, cảm ơn bạn rất nhiều. Cảm ơn bạn Tình Ngốc đã giúp liên hệ nha. Bìa do bạn Bạch Bách Bon B3 design. Cám ơn bạn rất nhiều. Tác giả Bạc Yên Tình trạng Hoàn thành 159 chương + 2 phiên ngoại Thể loại truyện cổ đại + xuyên không Convert wikidich Editor Masha ====================== Văn án Hạ Sơ Lam, nữ nhi ở Thiệu Hưng nhan sắc như buổi sớm mùa xuân, dáng người yểu điệu, mỹ danh lan xa ở Giang Nam. Trong triều không ít quan to hiển quý mong muốn nạp nàng vào trong phòng. Tể tướng Cố Hành Giản quyền khuynh triều dã, đầy bụng kinh luân, tự cao thanh quý. Độc thân nhiều năm, cũng không gần nữ sắc. Cơ duyên xảo hợp, yêu thương nữ nhi Hạ gia, thể xác và tinh thần trầm luân. Đô thành đồn đãi Cố tướng hao hết tâm tư cưới nữ nhi nhà thương hộ, sủng như trân bảo. ====================== Review từ Hội nhiều chữ ====================== Review bởi Mẹ Cherry —– Là tớ, lại là tớ đây, tớ lại ngoi lên zì viu tiếp đây. Mấy hôm toàn xuyên sách, xuyên nhanh, hiện đại blah blah, hôm nay quay về với thể loại tớ thích nhất nhé Cổ đại + xuyên không. ✨ Hạ Sơ Lam – con gái cả của Hạ gia ở Thiệu Hưng, ba năm trước, cô gái nhỏ ấy sa vào mối tình đầu với thế tử Anh Quốc công, Quốc công phu nhân biết được bèn hạ nhục nàng bằng cách muốn nạp nàng làm thiếp cho thế tử. Cha mẹ nàng không đồng ý – Thà làm thê người nghèo cũng không làm thiếp nhà giàu – Nhưng cũng vì thế mà nàng thắt cổ tự tử, vì cô gái ngây thơ ấy chỉ nghĩ rằng Chỉ cần bên chàng là đủ. Lúc này cũng là lúc nữ chính của chúng ta xuyên không đến. Câu chuyện bắt đầu vào ba năm sau, khi nữ chính đã trở thành gia chủ của Hạ gia, một tay chống đỡ cả Hạ gia lên sau khi cha đột ngột qua đời trong một lần buôn hàng trên biển. Trong cơ thể của Hạ Sơ Lam lúc này không còn là cô gái ngây thơ sẵn sàng chết vì tình kia nữa, mà là một Hạ Sơ Lam lạnh lùng, bản lĩnh, kiếp trước từng dựa vào bản thân mình để đứng vững nơi đất khách quê người. Kể từ đây, nàng giống như một con bươm bướm vừa thoát khỏi lớp kén của mình, xòe đôi cánh rực rỡ sắc màu khiến ai ai cũng phải nhìn bằng đôi mắt khác. Nếu bạn thuộc tuýp đọc xuyên không và mong chờ nữ chính xuyên không đưa kiến thức hiện đại về cải tạo quá khứ, thì hãy nhấn nút back ra khỏi truyện này. Tốt nhất hãy đọc truyện này như một truyện cổ đại bình thường, chỉ khác là, nữ chính dám yêu, dám hận, dám bày tỏ tình cảm chân thật của mình. ✨ Nam chính – Cố Hành Giản – vị Tể tướng nắm quyền hành chỉ dưới một người mà trên vạn người, được coi là truyền kỳ nghìn năm có một với học vấn, trí thông minh và tài năng của mình. Hắn thà phải đi đường vòng, phải vất vả, trắc trở thêm vài năm để bước lên địa vị đó, chứ quyết không cúi đầu làm rể Mạc phó tướng, dù biết nếu làm như vậy con đường làm quan của hắn sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều. Nam chính xuất hiện với hình ảnh một vị tiên sinh đã đứng tuổi, ít nói, lạnh lùng xa cách, lúc nào cũng lần tràng hạt trên cổ tay. Hắn cho rằng cả đời này có lẽ mình cũng sẽ không lấy vợ, không con cái, sống như một hòa thượng. Hắn bài xích tất cả những cô gái đến gần hắn, vì hắn biết, họ chỉ nhìn vào cái chức vị Tể tướng của hắn mà thôi. Cho đến khi hắn gặp nàng. Nếu hắn lập gia đình đúng tuổi, có lẽ hắn cũng có cô con gái bằng tuổi nàng rồi. Nàng xứng đáng với những thanh niên tuấn tú tràn ngập sức sống hơn là một kẻ sống nhạt nhẽo thanh tịnh chẳng khác gì hòa thượng, lại vô số kẻ thù, không biết sẽ chết lúc nào như hắn. Chính vì thế, hắn cố rời xa nàng, cố tình nói dối để từ chối nàng. Nhưng cuối cùng lại không kìm lòng được khi nghe nói có người đến cầu hôn với nàng… ✨ Thôi không spoil nữa, nói nữa thì hết cả hay. Nói chung, nữ chính trong truyện rất ghi điểm, vì cô ấy hòa nhập vào chính xã hội mà cô ấy đang sống. Cô ấy nhận thức rõ được sự chênh lệch giai cấp, nhưng không vì thế mà muốn trèo cao, ngược lại, cô ấy muốn thay đổi số phận và cái nhìn của những người khác bằng chính bản lĩnh của mình. Đến cuồi cùng, khi thân phận thực sự của cô ấy được hé mở, thì tất cả những kẻ đã từng khinh bỉ cô ấy chỉ vì cô ấy là “Con gái thương nhân” đều muốn đập đầu ân hận vì đã bỏ lỡ một báu vật mà không biết. Nam chính hơn nữ chính tầm 15-17 tuổi, ở thời cổ đại có thể coi như hai vai vế khác biệt. Nam chính chỉ kém mẹ nữ chính vài tuổi. Nên lúc nào hắn cũng suy nghĩ “Nàng xứng đáng được yêu thương nhiều hơn thế.” Và nam chính thực sự rất sủng ái nữ chính. Cũng có lúc hắn ghen, ghen với quá khứ của nàng. Nhưng rất may là không có sự hiểu lầm nào quá đáng tiếc. Và tuyệt đối không hề có xô máu chó nào cả. ✨Tất cả nội dung chỉ tập trung ở cái tên của truyện đặt trong lòng bàn tay để yêu thương, chiều chuộng. “Nàng cứ tưởng hắn là một Tể tướng lạnh lùng thanh tịnh như hòa thượng, ai ngờ lúc lên giường lại…….” Vầng, điểm cộng của truyện đấy ạ. Nam chính “tu” hơn 30 năm để dành chờ nữ chính. Nên là… Các bạn biết mà. “Lão nam nhân” ghê gớm lắm, không phải dạng vừa đâu. —– Link —– NhạcDao ====================== Pass ====================== Mục Lục Chương 1………………..Chương 2………………..Chương 3………………..Chương 4 Chương 5………………..Chương 6………………..Chương 7………………..Chương 8 Chương 9………………..Chương 10………………..Chương 11………………..Chương 12 Chương 13………………..Chương 14………………..Chương 15………………..Chương 16 Chương 17………………..Chương 18………………..Chương 19………………..Chương 20 Chương 21………………..Chương 22………………..Chương 23………………..Chương 24 Chương 25………………..Chương 26………………..Chương 27………………..Chương 28 Chương 29………………..Chương 30………………..Chương 31………………..Chương 32 Chương 33………………..Chương 34………………..Chương 35………………..Chương 36 Chương 37………………..Chương 38………………..Chương 39………………..Chương 40 Chương 41………………..Chương 42………………..Chương 43………………..Chương 44 Chương 45………………..Chương 46………………..Chương 47………………..Chương 48 Chương 49………………..Chương 50………………..Chương 51………………..Chương 52 Chương 53………………..Chương 54………………..Chương 55………………..Chương 56 Chương 57………………..Chương 58………………..Chương 59………………..Chương 60 Chương 61………………..Chương 62………………..Chương 63………………..Chương 64 Chương 65………………..Chương 66………………..Chương 67………………..Chương 68 Chương 69………………..Chương 70………………..Chương 71………………..Chương 72 Chương 73………………..Chương 74………………..Chương 75………………..Chương 76 Chương 77………………..Chương 78………………..Chương 79………………..Chương 80 Chương 81………………..Chương 82………………..Chương 83………………..Chương 84 Chương 85………………..Chương 86………………..Chương 87………………..Chương 88 Chương 89………………..Chương 90………………..Chương 91………………..Chương 92 Chương 93………………..Chương 94………………..Chương 95………………..Chương 96 Chương 97………………..Chương 98………………..Chương 99……………….Chương 100 Chương 101……………..Chương 102……………..Chương 103……………..Chương 104 Chương 105……………..Chương 106……………..Chương 107……………..Chương 108 Chương 109……………..Chương 110……………..Chương 111……………..Chương 112 Chương 113……………..Chương 114……………..Chương 115……………..Chương 116 Chương 117……………..Chương 118……………..Chương 119……………..Chương 120 Chương 121……………..Chương 122……………..Chương 123……………..Chương 124 Chương 125……………..Chương 126……………..Chương 127……………..Chương 128 Chương 129……………..Chương 130……………..Chương 131……………..Chương 132 Chương 133……………..Chương 134……………..Chương 135……………..Chương 136 Chương 137……………..Chương 138……………..Chương 139……………..Chương 140 Chương 141……………..Chương 142……………..Chương 143……………..Chương 144 Chương 145……………..Chương 146……………..Chương 147……………..Chương 148 Chương 149……………..Chương 150……………..Chương 151……………..Chương 152 Chương 153……………..Chương 154……………..Chương 155……………..Chương 156 Chương 157……………..Chương 158……………..Chương 159……………..Chương 160 Chương 161 Hoàn Toàn Văn *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để MashaTrong cung ban ngự rượu và món ăn trân quý, Hoàng Hậu nương nương và phi tần cũng ban cho tân phu nhân rất nhiều châu thoa vòng thúy, Đổng Xương tự mình mang theo nội thị đưa đồ vật lại đây. Sau khi Cố Hành Giản tạ ơn, thỉnh Đổng Xương cũng lưu lại dùng chút rượu. Đổng Xương tất nhiên bán mặt mũi cho Cố Hành Giản, giao tình hai người tính ra cũng đã mười mấy ăn trân quý trên khay bạc, từ bốn tư sáu cục chuyên môn phụ trách yến tiệc xử lý, tất nhiên sắc hương vị đều đầy đủ. Trong bữa tiệc có người ồn ào nói “Nghe nói phu nhân tướng gia là đại mỹ nhân nổi tiếng gần xa, có thể thỉnh ra để mọi người trông thấy không a!”Không ít quan viên trung thư đều đi theo ồn ào. Ngày thường bọn họ sợ hãi Tể tướng, nhưng giờ phút này rượu vàng xuống bụng, rượu làm người can đảm, hơn nữa hôm nay Tể tướng đại hỉ, hẳn là sẽ không so đo với bọn họ, lá gan liền lớn thời phong tục dân gian là thời điểm yến hội, tân nương cũng có thể đi ra đáp tạ khách Hành Giản chắp tay nói “Nội tử hôm nay thật sự mệt mỏi, không thể ra gặp các vị. Cố mỗ tại đây thay nàng cảm tạ các vị.”Mọi người hậm hực, thấy tướng gia thật sự giữ gìn, không chịu để mỹ kiều nương lộ diện trước mặt người khác, cũng chỉ có thể từ bỏ. Nhưng hôm nay khó được cao hứng, lại khuyên Cố Hành Giản uống rượu. Cố Hành Giản không thể thoái thác, liền uống mấy chén. Cố Cư Kính ở bên cạnh hắn nói “Đệ rất ít xã giao, tửu lượng không tốt. Lát nữa ta đổi nước cho đệ, thế đệ chống đỡ.”Cố Hành Giản thấp giọng nói “Không có việc gì, ta có chừng mực. Huynh cũng đã uống không ít rượu, cẩn thận thương thân.”Cố Cư Kính trợn tròn hai mắt, hắn đây là đang quan tâm mình sao? Thật khó có phòng, sau khi Hạ Sơ Lam rượu đủ cơm no, liền hơi mệt rã rời. Triệu ma ma búi cho nàng búi tóc đồng tâm, nàng cố ý chọn kim thoa Cố Hành Giản tặng cắm vào búi tóc, trừ cái đó ra không có trang sức nào khác, nhìn có vẻ trắng trong thuần tịnh. Nàng ngồi ở trên giường, vừa đọc sách vừa chờ Cố Hành Giản, đêm dần dần sâu, một tiếng trống canh vang ghé vào trên giường, bất tri bất giác ngủ rồi. Trong phòng có chậu than, ô vuông phía trước cửa sổ đều treo rèm vải dày nặng, cũng không cảm thấy lạnh. Nhưng Triệu ma ma vẫn ôm mền nhung đắp lên người nàng. Lại bảo Tư An đi tiền viện hỏi một chút, tiệc rượu rốt cuộc khi nào kết thúc. Tư An trở về nói, Cố Hành Giản bị mấy đại nhân bắt lấy chuốc rượu, nhất thời chưa thể trở ma ma thở dài, cùng Tư An ngồi dưới đèn thêu thùa may vá. Bên ngoài tiếng trống canh hai vang lên, Cố Hành Giản mới chân bước phù phiếm mà trở lại trong phòng. Hắn uống không ít rượu nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh. Hắn ngày thường không uống rượu, tửu lượng vẫn còn có thể, chỉ là cả người mùi rượu, thật sự khó ma ma và Tư An vội vàng đứng dậy hành lễ, muốn đi đánh thức Hạ Sơ Lam. Cố Hành Giản nhìn thấy thê tử cuộn thành một đoàn trên giường, đã sớm đi gặp Chu Công, vẫy tay, nhẹ giọng nói “Không cần kêu, các ngươi đi ra ngoài trước đi.” Hắn vẫn không có thói quen trong phòng có nữ nhân sau khi các nàng lui ra ngoài, Cố Hành Giản đi vào tịnh phòng tắm rửa, chỉ mặc trung y ra phòng nến đỏ đã đốt được một nửa, đèn đuốc sáng trưng. Hắn đi đến trước giường, quỳ một gối ở trên giường, nghiêng người nhìn tiểu thê tử của hắn. Một khuôn mặt đẹp trong trắng thuần khiết, làn môi đỏ thắm, tựa hồ là do hắn thân qua, hơi hơi sưng. Có lẽ do uống rượu, hai má ửng hồng, thế nhưng còn phát ra tiếng ngáy nho mỉm cười, duỗi tay qua phía dưới cổ nàng, lại luồn tay qua chỗ cong giữa đầu gối nàng, ôm cả người nàng lên. Nàng chắc là sợ lạnh, theo bản năng nhích lại gần lồng ngực ấm áp của hắn, đổi một tư thế thoải mái Hành Giản ôm nàng đặt lên giường, cầm lấy hai chân nàng, vừa muốn rút đi vớ của nàng, nàng liền tỉnh. Mơ mơ màng màng mở to mắt, theo bản năng lùi chân về “Ngài trở về khi nào ……”Cố Hành Giản nhìn nàng “Vừa trở về không lâu. Bị mấy đồng liêu giữ chặt uống rượu, làm sao cũng không chịu thả.”Nàng xoa xoa trán, ý thức còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh, bỗng nhiên nhìn đến trung y mặc trên người Cố Hành Giản, mở to hai mắt, đây không phải bộ nàng làm sao ……!Tay áo một bên dài một bên ngắn, vị trí dây buộc còn sai, mặc ở trên người thực buồn cười.“Ngài mau cởi ra. Làm sao có thể mặc……” Hạ Sơ Lam xấu hổ, duỗi tay muốn cởi y phục Cố Hành Giản, bỗng nhiên bị hắn cầm tay. Lòng bàn tay hắn nóng bỏng, trên đốt ngón tay đầy vết chai dày cọ sát ngón tay nàng. Hắn tiến đến bên tai nàng nhẹ giọng nói “Nàng muốn cởi y phục của ta như vậy …… Thấy nàng ngủ rồi, tối nay vốn định buông tha nàng.”Hạ Sơ Lam còn chưa phản ứng lại ý tứ trong lời nói của hắn, chỉ cảm thấy cánh tay hắn đưa qua, lập tức áp nàng vào trong ngực hắn. Tim hắn đập rất mạnh, toàn bộ ngực đều nóng bỏng. Nàng không dám ngước mắt, hai tay khoác trên vai hắn, chỉ cảm thấy hơi thở của hắn mang theo chút mùi rượu tới gần bên tai, bỗng chốc ngậm lấy vành tai nàng. Tay hắn ở bên gáy nàng qua lại vuốt ve, đầu lưỡi không ngừng trêu đùa thùy tai tai nàng kỳ thật rất mẫn cảm, cả người đều khẩn lỗ tai nàng hồng đến độ có thể nhuộm máu, hắn mới buông ra, tiếp tục hôn gò má nàng, chóp mũi, mí mắt nhắm chặt, sau đó là Sơ Lam chậm rãi ngã lên giường, hắn ôn nhu hôn, như nắng ấm ngày đông. Hai tay nàng bị lôi kéo đặt trên vai hắn, chỉ cảm thấy thân thể hắn bao phủ nàng —— thân thể nóng bỏng tràn ngập hơi thở nam tính. Có một cỗ mùi rượu, còn có mùi vị đàn hương quen thuộc trên người Cố Hành Giản theo cổ nàng đi xuống, cởi dây buộc bên ngoài áo. Áo ngoài, trung y, từng cái chảy xuống dưới giường, cuối cùng chỉ còn lại áo yếm uyên ương đỏ tươi. Cả người nàng nóng lên, hiện lên một tầng hồng nhạt thật mỏng, cảm giác được tay hắn đặt trên áo yếm, nhẹ nhàng xoa người nàng run rẩy, nổi lên một tầng da gà, không dám mở mắt ra, lông mi run càng lợi hại. Tối nay bọn họ nhất định phải viên phòng, nhưng nàng cảm giác được hai chân đóng chặt bị tách ra, cái loại cảm giác bị xâm lấn này vẫn làm nàng cảm thấy rất khó chịu, cả người cứng ngắc giống như hòn đá.“Đừng sợ.” Cố Hành Giản ôn nhu dỗ dành, đưa tay vuốt đỉnh đầu nàng, thanh âm đã biến khàn khàn. Dù sao cũng là lần đầu tiên, hắn cũng có chút khẩn trương, không biết nàng có thể thừa nhận được hay không. Hắn nâng mặt nàng chậm rãi hôn môi, chờ nàng thả lỏng một chút, thử đi vào, vẫn thật chặt, cơ hồ một bước khó Sơ Lam chỉ cảm thấy đau, thở dốc từng ngụm, hai tay theo bản năng bám lấy phía sau lưng hắn, móng tay cào sâu vào da thịt. Cố Hành Giản vốn định nhẫn nhịn, lại đợi nàng thích ứng một chút, chẳng qua bị nàng đột nhiên ôm lấy, tư thế này làm hai người càng chặt chẽ dán sát vào nhau. Hắn không khống chế được, lập tức vọt Sơ Lam kêu lên một tiếng, chỉ cảm thấy đau đớn giống như bị xé rách. Không những không có một chút khoái cảm nào, ngược lại vừa căng vừa đau, rất khó chịu. Nàng cắn răng chịu đựng, cảm nhận được Cố Hành Giản sờ thái dương nàng, thấp giọng dò hỏi “Rất đau?”Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đều biến trắng, trên mặt đều là mồ hôi, mày đẹp hơi chau, dáng vẻ rất thống khổ. Hắn không đành lòng làm nàng chịu tội, vừa định lui ra ngoài, nàng lại lắc đầu nhỏ giọng nói “Không sao đâu.” Triệu ma ma cũng nói qua, lần đầu tiên sẽ hơi đau, về sau thì tốt thử tiếp tục, nhưng nàng thật chặt, cơ hồ cắn đến mức hắn không động đậy được. Hắn cảm giác được nàng không thế nào thoải mái, cả người đều phát run, chỉ có thể qua loa kết khi xong việc, hắn gọi người nâng nước ấm tiến vào. Sau đó ôm nàng đi tịnh thất rửa sạch, nàng nhỏ giọng nói “Thực xin lỗi, ta……” Đáng ra nàng nên xem kỹ những bí diễn đồ đó. Vốn tưởng là chuyện nước chảy thành sông, cũng không cảm thấy quá khó, vào trận lại không phải dễ dàng như vậy. Quá khó chịu đựng rồi, đều không giống như trong tưởng tượng, lúc ấy không hề biết làm cách nào lấy lòng người khác thê tử trong đêm tân hôn hẳn đều tận lực làm trượng phu sung sướng, nàng lại hoàn toàn không biết làm như thế nào, trong lòng có chút áy náy. Chuyện giữa nam nữ, từ trước đến giờ nàng vẫn không để tâm.“Không cần xin lỗi, không phải nàng sai.” Cố Hành Giản nói. Non nớt vụng về mới là đúng, nàng nếu kinh nghiệm mười phần, hắn ngược lại khiếp sợ khi rửa sạch, hắn trước ôm nàng trở lại giường, thay nàng đắp chăn đàng hoàng, lại gọi người mang nước lạnh tiến vào. Chính hắn lại xoay người đi tịnh nay trong phòng nến đỏ không thể tắt, trong màn còn có ánh sáng. Hạ Sơ Lam nhìn đỉnh màn rũ xuống hương cầu vàng ròng chạm rỗng, khẽ ngẩn người. Chỉ nghe được trong tịnh phòng ào ào tiếng nước chảy, giống như từng chậu nước lớn, từng chậu nước lớn xối xuống. Mùa đông khắc nghiệt, hắn không lạnh sao?Một lát sau, Cố Hành Giản dập tắt mấy chụp đèn gần giường, mới trở lại trên giường. Thân thể hắn tản ra cỗ lạnh lẽo, không nóng như vừa rồi, chỉ nằm bên cạnh nàng, nhẹ giọng hỏi “Còn đau hay không?”Kỳ thật còn hơi đau, nhưng Hạ Sơ Lam lắc đầu. Hắn đã rất ôn nhu, rất bận tâm nàng. Nếu là nam nhân khác, đêm tân hôn, mặc kệ thê tử như thế nào, nhất định muốn làm vài lần mới bằng lòng bỏ qua. Nàng biết chính mình vừa rồi căn bản không thỏa mãn hắn, hắn khẳng định có điểm khó chịu. Nàng nghiêng đầu nhìn mặt hắn, hắn nhắm mắt lại, khóe miệng khẽ cảm thấy muốn nói gì đó, lại nghe hắn nói trước “Đã khuya, ngủ đi.”Nàng thật sự rất mệt, nghe lời mà khép lại mí đến khi hô hấp nàng thong thả, dường như ngủ say, Cố Hành Giản mới duỗi tay ôm nàng vào trong ngực, sâu kín thở là vật nhỏ giày vò ra tác giả không miêu tả uống rượu giao bôi, nhưng thấy tấm này đẹp quá nên mình đăng bái đường, xong động phòng, cuối cùng hai người cũng tu thành chính quả. Edit xong chương này mới thấy anh Giản quá phúc hắc còn bé Lam quá ngây thơ đi, tưởng cởi đồ người ta mà được à, nhưng cuối cùng anh vẫn quan tâm và sủng bé nhất. Số chương 159 chương + 2 phiên ngoạiThể loại truyện cổ đại + xuyên khôngEditor Masha***Văn ánLà thiếu nữ Thiệu Hưng, Hạ Sơ Lam là một mỹ nhân có tiếng. Vùng Giang Nam cứ như cái nôi cho ra vô số vẻ đẹp, nhan sắc của Hạ Sơ Lam dịu dàng, tư dung yểu điệu, như một đoá hoaTrong triều không ít quan to hiển quý mong muốn đem nàng nạp vào tướng Cố Hành Giản quyền khuynh triều dã, đầy bụng kinh luân, tự cao thanh thân nhiều năm, cũng không gần nữ duyên xảo hợp, yêu thương Hạ gia nữ nhi, thể xác và tinh thần trầm thành đồn đãi Cố tướng hao hết tâm tư cưới nữ nhi nhà thương hộ, sủng như trân Nguồn chủ đề Dày sừng lòng bàn tay, lòng bàn chân là những rối loạn di truyền hiếm gặp được đặc trưng bởi chứng tăng sừng lòng bàn tay, lòng bàn sừng lòng bàn tay bàn chân bao gồm một loạt các rối loạn di truyền. Các tình trạng này có thể được phân loại dựa trên mức độ tổn thương ở da ví dụ, khu trú ở lòng bàn tay và lòng bàn chân, mở rộng đến các vị trí da khác và cấu trúc phần phụ và liệu các tổn thương đó có phải là một phần của hội chứng dễ nhận biết ảnh hưởng đến các cơ quan khác, chẳng hạn như mắt và tai. Nhiễm trùng thứ phát là phổ biến. Dưới đây là các trường hợp được khuyến cáo Bệnh Unna-Thost và bệnh Vorner di truyền lặn trên nhiễm sắc thể thường. Di truyền lặn trên nhiễm sắc thể chứng Vohwinkel Hội chứng Vohwinkel di truyền lặn trên nhiễm sắc thể thường, bệnh nhân cũng có thể có bất thường các ngón, mất thính sừng lòng bàn tay lan tỏa Hình thái gen trội trên nhiễm sắc thể thường phát triển trong giai đoạn bào thai và gây ra dày sừng, có ranh giới rõ, đối xứng toàn bộ lòng bàn tay và lòng bàn chân. Điều trị triệu chứng Bản quyền © 2023 Merck & Co., Inc., Rahway, NJ, USA và các chi nhánh của công ty. Bảo lưu mọi quyền.

sủng trong lòng bàn tay